Mỗi khi ai đó đến với tụi mình thì đều là những kỉ niệm đẹp!
Chị ý tên Ngọc, Ngọc Small vì tụi mình có Ngọc Bích. Ngày đầu gặp chị mình nghĩ chắc chị khó tính lắm, bởi cao xinh và thông minh thì khó mà dễ được ha ! Đã thế là gái Ngoại Thương, nghe oách bá cháy.
Vậy mà chẳng phải, vì tính chị dễ chịu nên Bi thì lúc nào cũng nhắn nhủ “Em phải khó tính vào !” Ý là với các bạn trai thôi chứ mình thấy chị Ngọc chiều khách ghê. Mình không nói chuyện với chị nhiều, chỉ yêu chị theo cách chị yêu tụi mình.
Chị Ngọc hay có những câu chuyện nhỏ nhỏ, mình thấy chị cười giỏi chứ kể chuyện thì trông mặt nghiêm trọng lắm!
Mỗi lần phỏng vấn bạn mới, mình hay kể về mọi người. Đến chị Ngọc, mình nhắn : “Chị Ngọc bán hàng khéo lắm í, sau này bạn sẽ học được cách bán hàng từ chị.” Tụi mình là những mảnh ghép chẳng thiếu nhau. Những chiếc ảnh tụi mình được chụp trông chẳng có lúc nào rảnh, nhưng nếu bạn cần một nụ cười thật tươi, ghé vào với tụi mình và gặp chị Ngọc nhé!
Viết bình luận
Bình luận